
Văn phòng của thầy hướng dẫn lại có thêm một câu truyền cảm hứng mới. Chẳng cần đẹp, chỉ cần in ra và dán ngay bàn tiếp sinh viên, tủ sách phía sau thì đầy kỷ niệm và “chiến lợi phẩm” từ các chuyến đi và trải nghiệm của thầy.
Dành cho mọi người, đừng chần chờ việc ra đi để đến một nơi có ý nghĩa – có thể học điều mới, có thể đóng góp và cống hiến.
Dành cho những sinh viên ngồi ở đây (và đọc được câu này), ở nơi mình đã đến, hãy học và đóng góp những điều ý nghĩa (nếu không thấy ý nghĩa thì nên đi)
Dành cho thầy, người mở cửa đón sinh viên đến, làm sao để bản thân người thầy là một điểm đến mà người khác có thể học hỏi những điều mới, tạo điều kiện để mọi người đều có thể đóng góp một cách tích cực.
“Two feet” là một ẩn dụ, rằng chúng ta có thể di chuyển. Di chuyển là rời đi và cũng là đến được. Có điều gì hay, hãy đến đó. Nếu không nhận được cũng không cho đi được, hãy rời đi. Ở một nơi mà cả cái đầu và con tim đều không thể cho hay nhận, thì chân hãy bước đi.
P.s câu chuyện về nguồn gốc của câu này, và liên quan trong ngành Service Science cũng thú vị không kém. Nhưng mình giữ lại cho riêng mình. Và những tâm niệm này sẽ đi theo mình trong hành trình sắp tới, dù là người nghiên cứu, người học suốt đời hay là người giáo viên.